Showing posts with label Truyện hài. Show all posts
Showing posts with label Truyện hài. Show all posts

12.29.2014

Đơn xin nghỉ học



Gửi ban giám hiệu trường ta.


Cùng cô chủ nhiệm chính là cô Nhung.


Hôm nay em viết đơn này.

Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương.

Em tuy vẫn nhớ lớp trường.

Nhưng mà sức khỏe khó lường mới nguy.


Suốt đêm em sốt li bì.

Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng.

Việc học chắc phải tạm ngừng.

Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên!


Bài ghi em sẽ chép liền.

Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!

Chả giấu gì bác

Có một ông lâu ngày đến nhà ông bạn thân chơi. Khách chủ gặp nhau chuyện trò rôm rả. Chủ kiếm trầu mời khách nhưng giữa cơi trầu chỉ có mỗi một miếng. Chủ khẩn khoản mời mãi, khách đành phải ăn.

Cách một thời gian sau, ông này nhớ bạn lại đánh đường sang thăm trả.

Thấy bạn đến, ông kia mừng lắm, mời lên nhà ngồi. Chuyện trò lại rôm rả.

Ông này cũng bày ra giữa cơi chỉ có mỗi một miếng trầu và khẩn khoản mời.

Ông khách khen cơi trầu đẹp và nể lời cầm miếng trầu lên tay ngắm nghía:

- Thứ cau của nhà bác chắc bổ vào dịp trời mưa nên nó lắm xơ nhỉ?

- Không đâu ạ, đó chính là miếng trầu bác mời dạo nọ đấy ạ. Tôi ngậm nên nó hơi bị giập ra.

Sinh viên lý sự

Không ăn sáng không phải vì không có tiền ăn sáng, mà vì muốn tiết kiệm thời gian cho việc... ngủ.

Tiền là thứ ngốn thời gian kinh khủng, để có nó, người ta phải làm nhiều việc: viết thư về nhà, xin bạn bè "viện trợ", "thăm" tiệm cầm đồ và viết đơn xin hoãn học phí...

Khi quyết định không tấn công nàng nữa, không phải vì chàng không có duyên, không có năng khiếu, không đào hoa, không kiên trì, có đối thủ nặng ký... mà bởi một lý do đơn giản: một bông hồng Đà Lạt giá 20.000 đồng!

Khi dùng dầu gội đầu của người khác, không phải vì mình không có tiền, mình ky bo hay lợi dụng mà bởi vì loại dầu gội đó... phù hợp với tóc mình.

Khi ta cắt mái đầu... đinh, hay xén đứt mái tóc dài chấm lưng... không phải vì ta ăn chơi đua đòi, mốt này kiểu nọ, mà vì muốn tiết kiệm nước và dầu gội đầu.

Chào cô. Bố em


Một học sinh nghỉ học không có lý do.

Tại sao hôm qua em không đi học, - Cô giáo hỏi.

- Thưa cô... vì em bị ốm ạ.

- Chậm nhất là ngày mai em phải đưa cô giấy của bố hoặc mẹ em.

- Vâng, thưa cô.

Hôm sau, học sinh đưa cô giáo tờ giấy có những dòng chữ sau đây: "Thưa cô giáo, con tôi nghỉ học hôm qua vì nó bị ốm. Chào cô. Bố em".

Logic "củ chuối"


Theo phương pháp của giáo viên tiểu học, thường rút ra bài học qua mỗi câu chuyện như: "Chớ có đùa với chú em khi ông ấy đã uống rượu"; "Không nên tính số gà trước khi trứng nở" hay "Đừng để tất cả trứng vào chung một rổ".


Trong tiết học đầu năm, cô giáo tiểu học yêu cầu mỗi học sinh kể một chuyện và rút ra bài học từ câu chuyện ấy.

Andrey là người xung phong kể đầu tiên:

- Ba em là chủ trang trại. Hàng tuần nhà em cho trứng gà vào rổ mang ra chợ bán. Một hôm chúng em bị đụng xe, trứng vỡ sạch. Bài học là: Đừng để tất cả trứng vào chung một rổ.

Đến lượt Billy:

- Cha em cũng là chủ nông trại, Một lần chúng em đặt 12 quả trứng gà vào máy ấp trứng, nhưng chỉ có 8 quả nở. Bài học là: Không nên tính số gà trước khi trứng nở.

Tức mình vì những bài học sâu sắc bị bạn biến tướng thành chuyện không đâu, Michelle kể:

- Trong chiến tranh, máy bay chở chú của em bị bắn hạ. Ông nhảy dù xuống một hòn đảo xa, trên người chỉ có một chai whisky nhỏ. Bị 12 tên địch vây bắt, ông uống hết nhẵn chai rượu rồi xông tới tiêu diệt cả 12 tên bằng tay không.

Cô giáo sốt ruột:

- Đó là câu chuyện, còn bài học là gì?

- Dạ bài học là: Chớ có đùa với chú em khi ông ấy đã uống rượu.

KHÔNG YÊU THÌ TRẢ LẠI QUÀ

- Kính koong! Kính koong!


Tiếng chuông kêu râm ran. Một người đàn ông bệ vệ, ục uỵch bước từ trong nhà ra. Ông ta chưa vội mở cổng mà thò mồm qua song rồi hỏi cậu thanh niên đang đứng phía bên ngoài bằng một giọng bực bội:

- Tới đòi quà hả?

- Dạ vâng!

- Có hóa đơn không? Nếu không có thì về đi, hôm khác tới, hôm nay chỉ tiếp những trường hợp có hóa đơn thôi.

- Dạ, cháu có hóa đơn mà.

Cánh cổng chầm chậm mở ra, cậu thanh niên vội vã dắt xe vào sân rồi đi tuột vào trong phòng khách. Nàng và mẹ nàng đã ngồi đợi sẵn ở bàn, trước mặt là quyển sổ, cây bút, một đống hóa đơn mua hàng, và tất nhiên, cả một đống tiền đủ các mệnh giá.

- Cháu chào bác, anh chào em, còn nhớ anh không?

- Ừm, nhìn anh cũng quen quen.

- Anh là Cường Seven Up đây mà. Hôm ấy ở siêu thị, em vào nhầm nhà vệ sinh nam, đúng lúc anh đang đi tè, anh giật mình quay ra chưa kịp kéo khóa, em thì há hốc mồm nhìn chằm chằm một hồi, rồi em bước tới xin làm quen ấy.

- À, em nhớ rồi! Sau đó mình đi ăn và chính thức yêu nhau đúng không anh?

- Đúng, rồi anh mua tặng em iphone5, dây chuyền, quần áo. Và hôm nay, anh đến đây, trước là để thăm sức khỏe hai bác, sau là để đòi quà.

- Dây chuyền thì hình như em đã làm rơi, iphone5 thì bị cướp rồi, nên chắc phải quy ra tiền để trả anh thôi…

- Ừ, không sao, anh có hóa đơn mua hàng đây mà. Bác kiểm tra hóa đơn giúp cháu ạ.

- Để bác xem nào, iphone5 là 2 triệu 8, dây chuyền 2 chỉ, giá 300k. Sao rẻ thế cháu?

- Dạ, Iphone5 là của Hkphone ạ, còn dây chuyền thì là inox nguyên chất mạ vàng, đợt ấy giá inox là 100 nghìn một chỉ, công mạ thêm 50 nghìn nữa ạ.

- Thế còn quần áo, con còn giữ lại được đầy đủ hết không? Lên phòng lấy xuống trả lại cậu ấy đi.

- Bao nhiêu quần áo, sao con nhớ được cái nào chứ.

- Bác và em đừng lo, cháu có ghi cả ra đây rồi ạ: 5 cái quần lót hồng có hình Tom & Jerry, 2 coóc-sê màu cà phê size XXL ạ.

- Đây mẹ ơi, con tìm được 5 quần lót và một coóc-sê rồi, còn thiếu một cái coóc-sê nữa mà không biết lẫn đâu.

- Dạ, hình như là nó là cái coóc-sê bác đang mặc đấy, để cháu xem nào, đây này, đúng rồi, cũng là màu cà phê mà, bác cởi luôn ra đi…

- Ừ, thằng này tinh mắt thật. Đây, đủ rồi nhé, về đi. Cấm được dọa tung clip nóng lên mạng như mấy thằng khác đâu đấy!

Link nguồn: https://facebook.com/truyencuoibua

12.17.2014

Châm ngôn thời @



1. Tôi cưỡng lại được trước mọi thứ, trừ những cám dỗ.

2. Có tiền thì sướng hơn là nghèo, nếu xét về mặt tài chính.

3. Tôi nghĩ là tôi nên bắt đầu đọc thơ Shakespeare. Nhưng rồi tôi nghĩ lại, tại sao tôi phải làm thế? Hắn ta chưa bao giờ đọc một bài thơ nào của tôi cả.

4. Tôi từng có nhiều ham muốn, ham muốn quá nhiều thứ. Bây giờ tôi chỉ có một ham muốn, là làm sao loại bỏ được những ham muốn đó.

5. Vì tình yêu, người phụ nữ sẵn sàng hy sinh mình, còn đàn ông thì sẵn sàng hy sinh những người phụ nữ khác.

6. Nếu ta phải trả tiền cho người đẹp thì người đẹp ấy chẳng đáng giá một xu.

7. Tôi không hiểu dịch cúm gia cầm có ảnh hưởng thế nào tới những tin vịt?

8. Câu nói "không" vẫn là phương tiện tránh thai truyền thống tốt nhất.

9. Cái cười thành thực nhất là cười ruồi.

10. Thà để họ cười ta hơn là để họ khóc ta.

11. Thà nhận một ít tiền hơn là lời "cảm ơn nhiều".

12. Rượu vang có lợi cho sức khỏe, còn sức khỏe cần để uống rượu vodka.

13. Tất cả những gì báo chí viết đều là sự thật trăm phần trăm, ngoại trừ những sự cố mà quý vị trực tiếp chứng kiến. 

14. Báo chí nói cho độc giả biết điều mà người ta không hiểu và dạy cho hiểu điều mà người ta không biết.

15. Báo lá cải có ích ở chỗ chúng dạy ta không nên tin vào chúng.

16. Trí tuệ nhân tạo chẳng là gì so với sự ngốc nghếch tự nhiên.

17. Người thông thái viết những câu châm ngôn, kẻ ngu dốt lặp lại chúng.

18. Người hiểu biết thì nói chuyện với anh, người thông thái thì lắng nghe anh.

19. Cho anh ta một con cá, anh ta sẽ ăn trong một ngày. Dạy anh ta câu cá, anh ta sẽ không làm phiền anh suốt một tuần.

20. Mỗi khi tôi buộc phải chọn lựa giữa hai tật xấu, tôi thường chọn cái mà tôi chưa bao giờ được thử.